4 thg 12, 2010
Giấc chiều
chiều lên
em sẻ mình vào phố
Pleiku dịu dàng
khuyên những dấu mưa
chiều lên
em chia mình cho phố
Pleiku âm thầm
cất giúp trái tim mù sương
chiều lên
chiều lên
ngác ngơ em
vân vi ngón tay hình con tôm ráp xác
dỡ tung khối màu hoang dại trên cánh đồng thiếu phụ
vẽ đắm đuối vào im lặng
vẽ phập phồng vào thẳm sâu
thít chặt nét mơ con gái
mơ
em đánh đu quanh giấc mơ cỏn con
mê mải tô điểm khuất của chiếc gáy khi cùng anh đi dọc
con dốc dài buổi tối
những buổi tối buồn tênh hiu hắt
cô đơn ngọn sao trời
ơi ngọn sao trời
cô đơn
trong giấc chiều hoang ngái
của em!
VTH
bài đăng mới hơn bài đăng cũ hơn
1 thg 12, 2010
Em neo tình yêu ở bến sông sâu
Vang váng nắng, nắng dội từ da diết
gió uốn mình cô mật, gió hanh hao
ngày ngơ ngác, ngày phơi khô ý nghĩ
em không biết chạm vào đâu, ngoài đám lá xạc xào.
sao anh không vớt đền em một chút xanh xao
chút huyễn hoặc để em ép vào góc trong cùng
hơi thở
hơi thở
chút mong manh để em vuốt thẳng và dệt thành sợi tóc
gọi lớp lớp mảnh vỡ thơ em hoá những ân tình
em giữ tình yêu phía thần thoại đời mình.
VTH
bài đăng mới hơn bài đăng cũ hơn
VTH
bài đăng mới hơn bài đăng cũ hơn
28 thg 11, 2010
Độc thoại
Cà phê
cà phê
giọt gọi giọt
loang chiều
giọt gọi giọt
ngủ mê
như là nắng âm thầm
như là gió cô liêu
Pleiku chiều
mưa giăng giăng nhớ.
Cà phê
cà phê
vành môi cong
ngụp sâu
lòng giếng thẳm
nét mi nào quay quắt
thuỷ triều dâng
những bức tường đen đặc
những sương khói lặng câm
Pleiku đêm
từng cọng buồn khuấy loãng.
cà phê
vành môi cong
ngụp sâu
lòng giếng thẳm
nét mi nào quay quắt
thuỷ triều dâng
những bức tường đen đặc
những sương khói lặng câm
Pleiku đêm
từng cọng buồn khuấy loãng.
Sáng nay
xao xác bên trời
những giọt cà phê lẻ bạn
rơi!
rơi!
Bài mới hơn Bài cũ hơn
27 thg 11, 2010
Bên trời có mảnh khăn xanh
Em buồn
phố có buồn theo
mà heo heo nắng
mà neo sương mờ
trưa ngân một dải bơ thờ
cà phê nghiêng mãi
vẫn chờ người qua
chờ người
người ở ngàn xa
chờ mưa
mưa của người ta
thôi đành…
bên trời
có mảnh khăn xanh
ngẩn ngơ mơ ngọn gió lành
cõi ngâu
mơ chiều dăng tím tơ sầu
mơ đêm dấm dúi một câu
cũng đành!
Bên trời
một mảnh khăn xanh
VTH
Bài mới hơn Bài cũ hơn
26 thg 11, 2010
Về cùng em nhé, người thương!
Về đi
người của em thương
sao đi đi mãi
dặm trường bể dâu
về đi
xoan tím vườn sau
ngàn nưa đã mỏi
am sầu
sầu riêng
về đi
chiều đã thẳm nghiêng
nắng mềm dải lụa
mộc miên ngút trời
về đi
hờn thoắt đầy-vơi
non xanh nào thấu
biển khơi nào dò
về đi
nén lại âu lo
nén buồn vào nhớ
nén mơ vào đời
về đi
tha thiết tiếng cười
cho bâng khuâng gió
cho vời vợi sương
về đi
lòng những vấn vương
giọt thời gian đã kết hương
từ ngày…
về đi
gìn giữ đắm say
neo giùm em chút đắng cay
vô thường
về đi
người của em thương!
người của em thương
sao đi đi mãi
dặm trường bể dâu
về đi
xoan tím vườn sau
ngàn nưa đã mỏi
am sầu
sầu riêng
về đi
chiều đã thẳm nghiêng
nắng mềm dải lụa
mộc miên ngút trời
về đi
hờn thoắt đầy-vơi
non xanh nào thấu
biển khơi nào dò
về đi
nén lại âu lo
nén buồn vào nhớ
nén mơ vào đời
về đi
tha thiết tiếng cười
cho bâng khuâng gió
cho vời vợi sương
về đi
lòng những vấn vương
giọt thời gian đã kết hương
từ ngày…
về đi
gìn giữ đắm say
neo giùm em chút đắng cay
vô thường
về đi
người của em thương!
24 thg 11, 2010
Bài hát về cánh đồng
Từ mênh mông cõi nhớ, từ vô cùng cõi mơ
người gieo xuống cánh đồng em ánh nhìn ký ức
xa xa
phía sâu thẳm thảo nguyên bùng cháy
đốm lửa hiền như sao
người ơi
ta giữ cho nhau chút tinh túy bể dâu chạnh thương nỗi niềm
300 năm trước
giọt nước mắt vắt trong như sương, ấm mềm như cỏ
ngân lên, ngân lên nồng nàn thao thiết
khắc khoải mùa vàng
phù vân nghiêng mình khỏa bóng
người ơi
em muốn níu trời xanh vào tay áo
chia nhỏ những mầm lúa trên cánh đồng thiếu phụ
phưng phức bùn non
phưng phức đường cong
khuyên lên vầng rạ rơm phì nhiêu mùa gặt
da diết nhớ người theo từng nhịp mùa đi
người ơi
người đã đến em mơ người ở lại
cánh đồng em tỏa nắng đến khôn cùng...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)