29 thg 3, 2011

Điện thoại

Chưa kịp gửi một ánh mắt biết nói
chưa kịp trao một chiếc thở miên man dịu ngọt
trái tim anh đã rung lên rộn ràng
điện thoại!
"Chờ anh, anh đang về".

Em
dẫu chẳng thể hái mưa về cài tóc
dẫu chẳng thể nghiêng nắng về tô lên nét môi mỏng như phù vân cuối phố
vẫn âm thầm ươm phấn nắng, hoa mưa
trong những chiều cô đơn bỏng rát
chạm vào đâu cũng gặp sợi buồn
xanh biếc mắt đồng trinh
xanh biếc ước mơ trả điện thoại về thuở hồng hoa
thuở cũ mèm lịch trình thời gian
cũ mèm bức phù điêu cuộc đời bấy nhiêu năm trước
cũ mèm cao ngất, nõn nà, vu vơ
chỉ còn lặng im phập phồng thở
ngân một tiếng thơ hiền, đồng vọng những mùa xuân

Em giữ tình yêu phía thần thoại đời mình!
                                                               VTH

22 thg 3, 2011

Mùa xuân

Bắt đầu từ khu vườn cà phê của ba
sau thu hoạch được tỉa cành cắt lá
những chiếc lá tiềm tàng sự sống
dịu dàng rơi trong sâu thẳm đất trời
để sáng nay thức dậy bên sàn nhà em non tơ lộc biếc
miên man ngân những giọt trầm hùng

Bắt đầu từ gian bếp của mẹ
ăm ắp thở rộn ràng thi màu sắc
những sắc màu cay nỗi nhớ quê hương
da diết làn khói thơm khuyên lên trời những nét vẽ ấm nồng đằm thắm
để trưa nay hân hoan sương mai nghiêng trong tiếng cười và mái tóc em
xóa đi những hơi thở dài của cha và ánh buồn trong mắt mẹ
thánh thót ngân theo nhịp suối nguồn

Bắt đầu từ chiếc bàn học của em
trang giấy trắng dậy mùi nếp mới
những hạt nếp thảo thơm trong ngần như tấm lòng cha mẹ
đến ngàn đời vẫn tần tảo vì con
để chiều nay bên hiên nhà em con bồ câu cất tiếng gù hạnh phúc
vẫy cánh gọi mùa Xuân!
                                                                           VTH-2008

17 thg 3, 2011

Chảy đi, ký ức


CHẢY ĐI, KÝ ỨC
Truyện ngắn: Vũ Thu Huế

1. Tôi tên là Miên, Thụy Miên. Ở nhà, mẹ vẫn gọi tôi Cải. Cũng vì cái tên này mà lũ trẻ quanh nhà trêu chọc tôi như cơm bữa. Lúc đầu, tôi hậm hực, nước mắt nước mũi ròng ròng chạy về hỏi mẹ. Sau một hồi im lặng, mẹ ôm tôi vào lòng, siết chặt. Vậy là, trên má tôi, trên mắt tôi, và cả trên đám tóc hoe vàng của tôi nữa, chan đầy nước mắt mẹ. 

14 thg 3, 2011

Hạt cát

HẠT CÁT
Truyện ngắn: Vũ Thu Huế

Ngân không xinh nhưng có duyên và ham học hỏi. Học ở một trường có tiếng là hết sức văn hóa, Ngân trau dồi cho tâm hồn biết bao tri thức của sách vở và thực tế. Hành trang tuổi 25 của Ngân, bên cạnh những cuộc rong chơi bè bạn, thức thâu đêm để uống rượu, đọc thơ, nghe một băng nhạc, xem một chương trình thể thao... là những lần hội ngộ với lớp đàn anh, đàn chị bàn luận về cuộc đời. 

13 thg 3, 2011

Ngày vô tận

NGÀY VÔ TẬN
Truyện ngắn : Vũ Thu Huế
1. Thảo buông máy, ngồi phịch xuống ghế. Mệt. Mệt bã người. Thần ra một lúc, Thảo chợt giật mình khi nhìn đồng hồ. Chết thật, đã hơn mười giờ! Từ sáng tới giờ, Thảo không làm được việc gì cho ra hồn ngoài chuyện nghe điện thoại. Đưa mắt nhìn lịch làm việc, Thảo phát hoảng khi đã bỏ qua cuộc họp lúc 9 giờ. Thế nào cũng bị trưởng phòng nhắc nhở đây. 

10 thg 3, 2011

Những hàng khoai nước

NHỮNG HÀNG KHOAI NƯỚC
Truyện ngắn: Vũ Thu Huế

Chẳng riêng gì người làng mà ngay cả con cháu, đứa nào cũng bảo bà lẩm cẩm. Nguyễn Quốc Quân- dù còn trẻ, tuổi mới hăm ba, nhưng theo ngôi thứ thì đã ở vị thế trưởng họ- cũng đã nhiều lần tới gặp bà, có nhu, có cương, lại kèm theo tiếng nói đại diện của cả chi họ Nguyễn Quốc nhưng rốt cuộc vẫn phải ra về với nụ cười cắc cớ nửa miệng. 

2 thg 3, 2011

Bài thơ cho anh


       







    
     Những dòng này tôi viết đã lâu, cho chính tôi. Nhưng hôm nay, tôi muốn gửi cho tình yêu của mình...