2 thg 4, 2011

Anh cũng như thời gian ấy

em xòe tay
ngăn ngắt thời gian
thời gian không tuổi
vương vương trên tay em chiếc lá bàng khô
ram ráp cứa vào tận cùng ký ức
ngu ngơ tuổi thơ tím giọt sim già

mấy mươi năm đi qua, đi qua
thời gian quanh co ngồi vẽ cỏ
vẽ cỏ cho lối mòn in những dấu giày được em ủ trong men lá
rưng rức chờ ngày được hát lên
dù cho
dù cho con gái em đã biết thương chiếc tóc mẹ ngả màu sóng nước
thương đôi tay em xao xác những đường gân
thương hàng đêm cùng sông úp mặt rưng rưng

anh cũng như thời gian ấy
mênh lên, mênh lên những vòng cuộn sóng
trả cho thơ em xanh ngắt tiếng thở dài
dấu kín những đường tơ...

                                                                      VTH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét