13 thg 11, 2011
Để dành
Ta để lại đầy vơi hương gió
biêng biếc buồn lá cỏ ngủ với mơ
thôi xa vắng đi về miền cỏ thức
say đắm hiền lành, vằng vặc mầm xanh.
Ta để lại đầy vơi hương cúc
tự ngày xưa nước mắt đã mặn mòi
hoa vẫn ước một lần như sông cũ
chở những điều bé bỏng đến hư vô.
Ta để lại đầy vơi hương sóng
cất dấu giày hôm trước bỏ quên
xôn xao tím nghìn năm cát đợi
ta gặp mình úp mặt với hoang vu.
VTH-1995
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét