23 thg 12, 2011
Sam ngoan của mình
Ngồi thu lu trong cái góc bé bỏng ở cơ quan, mình đem ảnh con gái ra ngắm. Thoáng cái, Sam đã được 5 tháng tuổi rồi. Trong suốt 5 tháng ấy, tháng nào với mình cũng diết da những nỗi niềm....
13 thg 11, 2011
Để dành
Ta để lại đầy vơi hương gió
biêng biếc buồn lá cỏ ngủ với mơ
thôi xa vắng đi về miền cỏ thức
say đắm hiền lành, vằng vặc mầm xanh.
Ta để lại đầy vơi hương cúc
tự ngày xưa nước mắt đã mặn mòi
hoa vẫn ước một lần như sông cũ
chở những điều bé bỏng đến hư vô.
Ta để lại đầy vơi hương sóng
cất dấu giày hôm trước bỏ quên
xôn xao tím nghìn năm cát đợi
ta gặp mình úp mặt với hoang vu.
VTH-1995
25 thg 10, 2011
Những bí mật khám phá
Ta
khám phá ra anh
bí mật.
Cô đơn
vắt kiệt mình hoang mạc
cái nhíu mày của anh
cái cười nửa miệng của anh
cái mái tóc đàn ông từng trải của anh
đuổi ta về biển cả
ta trèo lên vấp phải dã tràng
rặng núi phía sau anh phẩy tay
ta bơi đến ngã phải tiếng cười chua hơn dấm
hoàng hôn bực dọc vặn người
rôm rốp vỡ, ta đánh rơi tất cả...
Ta
bí mật khám phá ra anh.
VTH
khám phá ra anh
bí mật.
Cô đơn
vắt kiệt mình hoang mạc
cái nhíu mày của anh
cái cười nửa miệng của anh
cái mái tóc đàn ông từng trải của anh
đuổi ta về biển cả
ta trèo lên vấp phải dã tràng
rặng núi phía sau anh phẩy tay
ta bơi đến ngã phải tiếng cười chua hơn dấm
hoàng hôn bực dọc vặn người
rôm rốp vỡ, ta đánh rơi tất cả...
Ta
bí mật khám phá ra anh.
VTH
7 thg 9, 2011
Sự thức dậy của quá khứ
Cô quen Hưng tình cờ trong quán rượu, khi cô lánh xa tất cả bạn bè, che dấu sự nông nổi đến dại khờ của mình. Cô đã kể cho Hưng nghe về sự đổ vỡ trong tình cảm của mình, không dấu một chuyện gì kể cả chuyện mình không còn là con gái. Cô kể để cho vơi đi nỗi tủi nhục, hổ thẹn của một kẻ đã đánh mất cái đáng giá hơn cả ngàn vàng và không bao giờ nghĩ có ngày gặp lại Hưng. Cô chỉ có một lỗi duy nhất với người ấy, đó là trong lần trao thân đầu tiên, cô gọi tên anh...
29 thg 8, 2011
Ô ánh sáng
Cánh cửa sổ là ranh giới giữa ánh sáng khủng khiếp và bóng tối đáng yêu, giữa những eo hẹp của tình người và cái vô cùng tận của bầu trời. Chừng nào còn có những cánh cửa sổ thì ngay cả người nhỏ bé nhất thế gian sẽ còn phần tự do-Tự do trong ô-ánh-sáng của mình.
12 thg 8, 2011
Lóng lánh là lóng lánh ơi
LÓNG LÁNH LÀ LÓNG LÁNH ƠI
Truyện ngắn của Vũ Thu Huế
Sương hay hát, những câu không đầu không cuối, lại cũng không ăn nhập vào bất kỳ một bài hát nào; đôi khi là những ca từ chợt đến, buồn thì hát váng lên, vui thì thầm thĩ một mình. Lại cũng có khi chẳng vì một lý do nào cả, Sương cũng hát, thường thì bắt đầu bằng một câu quen thuộc, quen thuộc đến nỗi, chỉ cần nghe ca từ đầu tiên, bà Cả Nam bán quán đầu khu lại lẩm bẩm: Con Sương đấy!
Dạo này, Sương hát nhiều hơn.
13 thg 7, 2011
Nguyện cầu
ước gì người gặp được tiên
em gieo sấp ngửa đồng tiền âm dương
dẫn nhau lên trước thánh đường
thấy tiên khúc khích soi gương mắt mình
VTH-1993
em gieo sấp ngửa đồng tiền âm dương
dẫn nhau lên trước thánh đường
thấy tiên khúc khích soi gương mắt mình
VTH-1993
6 thg 7, 2011
Em neo tình yêu ở bến sông sâu
Vang váng nắng, nắng dội từ da diết
sao anh không vớt đền em một chút xanh xao
em giữ tình yêu phía thần thoại đời mình.
VTH
gió uốn mình cô mật, gió hanh hao
ngày ngơ ngác, ngày phơi khô ý nghĩ
em không biết chạm vào đâu, ngoài đám lá xạc xào
sao anh không vớt đền em một chút xanh xao
chút huyễn hoặc để em ép vào góc trong cùng hơi thở
chút mong manh để em vuốt thẳng và dệt thành sợi tóc
gọi lớp lớp mảnh vỡ thơ em hóa những ân tình
em giữ tình yêu phía thần thoại đời mình.
VTH
27 thg 6, 2011
Dự cảm
Em sẽ gọi
dịu dàng
như sương khói
chúa trên trời
chẳng thể đến cùng em
em sẽ gọi
nhẹ nhàng
như cánh võng
lời ru nào
hoài vọng
cánh đồng ngâu
em sẽ gọi
khẽ khàng
ngày trở giấc
cơn mưa nào
biêng biếc
hờn ghen
em sẽ gọi
rưng rưng
em sẽ
trái tim đau không còn...
VTH
24 thg 6, 2011
Ngày không anh
Có thể là em huyễn hoặc quá chăng
khi lòng muốn thời gian ngưng lại
chia nhỏ gió và làm thân với nắng
trong những ngày không anh
ngày không anh
nhìn nước, em mơ mình là nước
lóng lánh thủy tinh biếc xanh một vùng bảo ngọc
đây đó mơ hồ một dáng sam
ngày không anh
nhìn cỏ, em biết mình là cỏ
nhẫn nại hong từng cọng gai nát nhàu, ứa máu
âm thầm mơ một bóng cây
ngày không anh
em mở lại bài hát ngày nào
(bài hát về cánh đồng, với anh nay đã cũ)
trên tay em, cánh diều đang nhào mình vào gió
ôi những ngọn gió bay lên từ sự đơn lẻ của em…
VTH
khi lòng muốn thời gian ngưng lại
chia nhỏ gió và làm thân với nắng
trong những ngày không anh
ngày không anh
nhìn nước, em mơ mình là nước
lóng lánh thủy tinh biếc xanh một vùng bảo ngọc
đây đó mơ hồ một dáng sam
ngày không anh
nhìn cỏ, em biết mình là cỏ
nhẫn nại hong từng cọng gai nát nhàu, ứa máu
âm thầm mơ một bóng cây
ngày không anh
em mở lại bài hát ngày nào
(bài hát về cánh đồng, với anh nay đã cũ)
trên tay em, cánh diều đang nhào mình vào gió
ôi những ngọn gió bay lên từ sự đơn lẻ của em…
VTH
15 thg 5, 2011
Đề thơ cho mùa hạ
em xòe tay
chạm phải mùa hè rất ngọt
hoa mướp đã vàng
như hoa cúc mùa thu
em xòe tay
chạm phải mùa hè rất dịu
cái nắng ngoan hiền
như vòm lá mùa xuân
em xòe tay
chạm phải mùa hè mạnh mẽ
con gió vươn vai khe khẽ
ngẩn mình sắc bàng mùa đông
em xòe tay
chạm phải mùa hè rất rộng
hạt mưa lặn vào mắt em như cánh hồng buổi sớm
mơ một dòng sông trôi
em xòe tay
chạm phải mùa hè như vội
mùa hè ơi xin đừng hờn dỗi
đồng vọng nghiêng mình
xanh biếc mắt đồng trinh
VTH-1993
chạm phải mùa hè rất ngọt
hoa mướp đã vàng
như hoa cúc mùa thu
em xòe tay
chạm phải mùa hè rất dịu
cái nắng ngoan hiền
như vòm lá mùa xuân
em xòe tay
chạm phải mùa hè mạnh mẽ
con gió vươn vai khe khẽ
ngẩn mình sắc bàng mùa đông
em xòe tay
chạm phải mùa hè rất rộng
hạt mưa lặn vào mắt em như cánh hồng buổi sớm
mơ một dòng sông trôi
em xòe tay
chạm phải mùa hè như vội
mùa hè ơi xin đừng hờn dỗi
đồng vọng nghiêng mình
xanh biếc mắt đồng trinh
VTH-1993
10 thg 5, 2011
Vâng, hạ sang
vâng
hạ sang
mùa vẫn nồng nàn như thuở trước
thương lại về góp nhặt những dấu mưa.
vâng
hạ sang
hoa cúc đắm đuối vàng thời lang bạt
mây tím ngắt buồn quên lãng phiêu du.
vâng
hạ sang
em 18 đề thơ lên cánh chuồn đỏ thắm
dòng lưu bút nghiêng nghiêng gói ghém một thời
vâng
hạ sang
lời tôi vụng hoàng hôn giận mãi chẳng về
bím tóc thề ngước nhìn vòm long não mênh mang
hạ sang
vâng-mùa của những đam mê!
VTH-1993
hạ sang
mùa vẫn nồng nàn như thuở trước
thương lại về góp nhặt những dấu mưa.
vâng
hạ sang
hoa cúc đắm đuối vàng thời lang bạt
mây tím ngắt buồn quên lãng phiêu du.
vâng
hạ sang
em 18 đề thơ lên cánh chuồn đỏ thắm
dòng lưu bút nghiêng nghiêng gói ghém một thời
vâng
hạ sang
lời tôi vụng hoàng hôn giận mãi chẳng về
bím tóc thề ngước nhìn vòm long não mênh mang
hạ sang
vâng-mùa của những đam mê!
VTH-1993
25 thg 4, 2011
Chuyện của gió
Âm thầm thương yêu ơi
dâng hồn anh ngọn lửa
dạt dào thương yêu ơi
dâng hồn anh vị mưa
ngày xưa mây trôi về đâu
ngày nay mây bay về đâu
âu sầu hoa mưa đưa hương
mùa đông bông sữa vương đầy
hôm qua ngọn lửa còn đây
hôm nay cháy đỏ nơi nào
thương ơi làm sao không nói
gói hồn cho gió xôn xao
yêu ơi tại sao không gọi
gió ngồi hóa những ước ao…
VTH-1994
19 thg 4, 2011
Tháng tư, mùa loa kèn...
Đang là những ngày tháng tư chan chứa nắng và da diết gió. Sáng sáng, mỗi khi mở cửa ùa ra sân, tôi lại được đắm mình trong hương thơm dịu dàng, tinh khiết của những đóa loa kèn đang vươn mình trong sương sớm. Lòng tôi thốt nhiên lắng lại, mềm mại, miên man rồi bất chợt ngân lên một tiếng cười ngập tràn niềm hạnh phúc, khi chợt nghĩ: mình thật may mắn khi đang sinh sống ở vùng ngoại vi thành phố, bên cạnh những gia đình có truyền thống mấy chục năm làm nghề trồng hoa.
10 thg 4, 2011
Tạm thương...
Rơi tạm đời em
một giọt thương
giọt chênh chao mặn mòi từ biển
giọt luênh loang se nồng từ núi
núi và biển muôn đời của anh
rơi tạm đời em
một giọt thương
giọt mong manh những chiều cả gió
giọt phong phanh những đêm dài hiu quạnh
hong hanh một nét mơ
em gìn giữ một chút mơ cỏn con
chén cơm thơm bàn tay anh xới
ly nước mát ánh nhìn anh tươi mới
bên này trời lóng lánh sương mai...
bên này trời lóng lánh sương mai
em chạnh thương những giọt thương rơi tạm xuống đời!
VTH
một giọt thương
giọt chênh chao mặn mòi từ biển
giọt luênh loang se nồng từ núi
núi và biển muôn đời của anh
rơi tạm đời em
một giọt thương
giọt mong manh những chiều cả gió
giọt phong phanh những đêm dài hiu quạnh
hong hanh một nét mơ
em gìn giữ một chút mơ cỏn con
chén cơm thơm bàn tay anh xới
ly nước mát ánh nhìn anh tươi mới
bên này trời lóng lánh sương mai...
bên này trời lóng lánh sương mai
em chạnh thương những giọt thương rơi tạm xuống đời!
VTH
2 thg 4, 2011
Anh cũng như thời gian ấy
em xòe tay
ngăn ngắt thời gian
thời gian không tuổi
vương vương trên tay em chiếc lá bàng khô
ram ráp cứa vào tận cùng ký ức
ngu ngơ tuổi thơ tím giọt sim già
mấy mươi năm đi qua, đi qua
thời gian quanh co ngồi vẽ cỏ
vẽ cỏ cho lối mòn in những dấu giày được em ủ trong men lá
rưng rức chờ ngày được hát lên
dù cho
dù cho con gái em đã biết thương chiếc tóc mẹ ngả màu sóng nước
thương đôi tay em xao xác những đường gân
thương hàng đêm cùng sông úp mặt rưng rưng
anh cũng như thời gian ấy
mênh lên, mênh lên những vòng cuộn sóng
trả cho thơ em xanh ngắt tiếng thở dài
dấu kín những đường tơ...
VTH
ngăn ngắt thời gian
thời gian không tuổi
vương vương trên tay em chiếc lá bàng khô
ram ráp cứa vào tận cùng ký ức
ngu ngơ tuổi thơ tím giọt sim già
mấy mươi năm đi qua, đi qua
thời gian quanh co ngồi vẽ cỏ
vẽ cỏ cho lối mòn in những dấu giày được em ủ trong men lá
rưng rức chờ ngày được hát lên
dù cho
dù cho con gái em đã biết thương chiếc tóc mẹ ngả màu sóng nước
thương đôi tay em xao xác những đường gân
thương hàng đêm cùng sông úp mặt rưng rưng
anh cũng như thời gian ấy
mênh lên, mênh lên những vòng cuộn sóng
trả cho thơ em xanh ngắt tiếng thở dài
dấu kín những đường tơ...
VTH
29 thg 3, 2011
Điện thoại
Chưa kịp gửi một ánh mắt biết nói
chưa kịp trao một chiếc thở miên man dịu ngọt
trái tim anh đã rung lên rộn ràng
điện thoại!
"Chờ anh, anh đang về".
Em
dẫu chẳng thể hái mưa về cài tóc
dẫu chẳng thể nghiêng nắng về tô lên nét môi mỏng như phù vân cuối phố
vẫn âm thầm ươm phấn nắng, hoa mưa
trong những chiều cô đơn bỏng rát
chạm vào đâu cũng gặp sợi buồn
xanh biếc mắt đồng trinh
xanh biếc ước mơ trả điện thoại về thuở hồng hoa
thuở cũ mèm lịch trình thời gian
cũ mèm bức phù điêu cuộc đời bấy nhiêu năm trước
cũ mèm cao ngất, nõn nà, vu vơ
chỉ còn lặng im phập phồng thở
ngân một tiếng thơ hiền, đồng vọng những mùa xuân
Em giữ tình yêu phía thần thoại đời mình!
VTH
chưa kịp trao một chiếc thở miên man dịu ngọt
trái tim anh đã rung lên rộn ràng
điện thoại!
"Chờ anh, anh đang về".
Em
dẫu chẳng thể hái mưa về cài tóc
dẫu chẳng thể nghiêng nắng về tô lên nét môi mỏng như phù vân cuối phố
vẫn âm thầm ươm phấn nắng, hoa mưa
trong những chiều cô đơn bỏng rát
chạm vào đâu cũng gặp sợi buồn
xanh biếc mắt đồng trinh
xanh biếc ước mơ trả điện thoại về thuở hồng hoa
thuở cũ mèm lịch trình thời gian
cũ mèm bức phù điêu cuộc đời bấy nhiêu năm trước
cũ mèm cao ngất, nõn nà, vu vơ
chỉ còn lặng im phập phồng thở
ngân một tiếng thơ hiền, đồng vọng những mùa xuân
Em giữ tình yêu phía thần thoại đời mình!
VTH
22 thg 3, 2011
Mùa xuân
Bắt đầu từ khu vườn cà phê của ba
sau thu hoạch được tỉa cành cắt lá
những chiếc lá tiềm tàng sự sống
dịu dàng rơi trong sâu thẳm đất trời
để sáng nay thức dậy bên sàn nhà em non tơ lộc biếc
miên man ngân những giọt trầm hùng
Bắt đầu từ gian bếp của mẹ
ăm ắp thở rộn ràng thi màu sắc
những sắc màu cay nỗi nhớ quê hương
da diết làn khói thơm khuyên lên trời những nét vẽ ấm nồng đằm thắm
để trưa nay hân hoan sương mai nghiêng trong tiếng cười và mái tóc em
xóa đi những hơi thở dài của cha và ánh buồn trong mắt mẹ
thánh thót ngân theo nhịp suối nguồn
Bắt đầu từ chiếc bàn học của em
trang giấy trắng dậy mùi nếp mới
những hạt nếp thảo thơm trong ngần như tấm lòng cha mẹ
đến ngàn đời vẫn tần tảo vì con
để chiều nay bên hiên nhà em con bồ câu cất tiếng gù hạnh phúc
vẫy cánh gọi mùa Xuân!
VTH-2008
sau thu hoạch được tỉa cành cắt lá
những chiếc lá tiềm tàng sự sống
dịu dàng rơi trong sâu thẳm đất trời
để sáng nay thức dậy bên sàn nhà em non tơ lộc biếc
miên man ngân những giọt trầm hùng
Bắt đầu từ gian bếp của mẹ
ăm ắp thở rộn ràng thi màu sắc
những sắc màu cay nỗi nhớ quê hương
da diết làn khói thơm khuyên lên trời những nét vẽ ấm nồng đằm thắm
để trưa nay hân hoan sương mai nghiêng trong tiếng cười và mái tóc em
xóa đi những hơi thở dài của cha và ánh buồn trong mắt mẹ
thánh thót ngân theo nhịp suối nguồn
Bắt đầu từ chiếc bàn học của em
trang giấy trắng dậy mùi nếp mới
những hạt nếp thảo thơm trong ngần như tấm lòng cha mẹ
đến ngàn đời vẫn tần tảo vì con
để chiều nay bên hiên nhà em con bồ câu cất tiếng gù hạnh phúc
vẫy cánh gọi mùa Xuân!
VTH-2008
17 thg 3, 2011
Chảy đi, ký ức
CHẢY ĐI, KÝ ỨC
Truyện ngắn: Vũ Thu Huế
1. Tôi tên là Miên, Thụy Miên. Ở nhà, mẹ vẫn gọi tôi Cải. Cũng vì cái tên này mà lũ trẻ quanh nhà trêu chọc tôi như cơm bữa. Lúc đầu, tôi hậm hực, nước mắt nước mũi ròng ròng chạy về hỏi mẹ. Sau một hồi im lặng, mẹ ôm tôi vào lòng, siết chặt. Vậy là, trên má tôi, trên mắt tôi, và cả trên đám tóc hoe vàng của tôi nữa, chan đầy nước mắt mẹ.
14 thg 3, 2011
Hạt cát
HẠT CÁT
Truyện ngắn: Vũ Thu Huế
Ngân không xinh nhưng có duyên và ham học hỏi. Học ở một trường có tiếng là hết sức văn hóa, Ngân trau dồi cho tâm hồn biết bao tri thức của sách vở và thực tế. Hành trang tuổi 25 của Ngân, bên cạnh những cuộc rong chơi bè bạn, thức thâu đêm để uống rượu, đọc thơ, nghe một băng nhạc, xem một chương trình thể thao... là những lần hội ngộ với lớp đàn anh, đàn chị bàn luận về cuộc đời.
13 thg 3, 2011
Ngày vô tận
NGÀY VÔ TẬN
1. Thảo buông máy, ngồi phịch xuống ghế. Mệt. Mệt bã người. Thần ra một lúc, Thảo chợt giật mình khi nhìn đồng hồ. Chết thật, đã hơn mười giờ! Từ sáng tới giờ, Thảo không làm được việc gì cho ra hồn ngoài chuyện nghe điện thoại. Đưa mắt nhìn lịch làm việc, Thảo phát hoảng khi đã bỏ qua cuộc họp lúc 9 giờ. Thế nào cũng bị trưởng phòng nhắc nhở đây.
10 thg 3, 2011
Những hàng khoai nước
NHỮNG HÀNG KHOAI NƯỚC
Truyện ngắn: Vũ Thu Huế
Chẳng riêng gì người làng mà ngay cả con cháu, đứa nào cũng bảo bà lẩm cẩm. Nguyễn Quốc Quân- dù còn trẻ, tuổi mới hăm ba, nhưng theo ngôi thứ thì đã ở vị thế trưởng họ- cũng đã nhiều lần tới gặp bà, có nhu, có cương, lại kèm theo tiếng nói đại diện của cả chi họ Nguyễn Quốc nhưng rốt cuộc vẫn phải ra về với nụ cười cắc cớ nửa miệng.
7 thg 3, 2011
2 thg 3, 2011
23 thg 2, 2011
Giêng hai
em gói dã quỳ lại
cho giêng hai yếu mềm
hương của ngày xa ngái
đợi thật lòng buổi đêm
gói tơ non lộc biếc
sáng lung linh hội làng
mẹ về thời con gái
dịu dàng như giêng hai...
VTH
bài đăng mới hơn bài đăng cũ hơn
16 thg 2, 2011
Mặt trời lên từ phía tay em
Ngày hôm qua
run run bờ vai
nghiêng nghiêng mắt biếc
vai thì mỏng mà mắt thì miên man sóng
mãi chẳng yên lòng cho nắng bớt chung chiêng
Ngày hôm qua
đắm đuối hoàng hôn
nghẹn ngào đoản sông vắng
hoàng hôn thì ngủ mà sông thì rưng rưng nhớ
phút nặng lòng, chiếc thở dài khắc khoải, khắc khoải ngân
Ngày hôm qua
lóng lánh sương mai, sương mai cài áo
thánh thót lời ru, lời ru xức tóc
bâng khuâng sương tan cùng lời ru
nẻo xa thăm thẳm bóng em gầy
Đi hết khoảng lặng của mưa
đi hết niềm mong của gió
da diết đoản sông bờ đê dậy sóng
mặt trời lên từ phía tay em
VTH
bài đăng mới hơn bài đăng cũ hơn
8 thg 2, 2011
Hơi thở mùa xuân
Đầu tiên là dã quỳ
kiêu hãnh vãi tung nồng nàn sắc nắng
ngân ngấn gió và mây tung hứng
cao ngất, nõn nà như mưa.
Thức dậy bên hiên chú sẻ nâu trong vắt tiếng cười
ấm từng cọng cỏ lau nảy mầm, thanh tao khúc hát
chiều xanh ngắt, thẳm sâu con đường mười hai cung sắc
đêm đắm đuối về, tạo hóa dịu dàng rơi.
Rồi một sáng buâng khuâng sương biếc
e ấp heo may, duyên dáng lúm đồng tiền
rồi một sáng ngoan hiền. Em đến.
ngôi nhà anh dậy hơi thở mùa xuân.
VTH
bài đăng mới hơn bài đăng cũ hơn
31 thg 1, 2011
Phác thảo
em:
tình yêu
mọng căng bong bóng xà phòng
rát bỏng
nhật thực vỡ oà
huyễn hoặc sao
hạ huyền
ngùn ngụt khói
em đang gói những cung trầm tơi tả
chắp vá
mảng gam màu đang ứa máu
ồ, mùa đông đang nổi loạn sắc màu
van em đừng mặc áo
phong phanh như nỗi đau...
em:
cỏ đang rét xanh một mình đắm đuối
ở góc cuối con đường
tình yêu
đi một mình
run rẩy đến lung linh.
VTH
bài đăng mới hơn bài đăng cũ hơn
18 thg 1, 2011
Những dòng... lý sự của em
nếu em là giọt nước mắt-giọt mặn mòi ngụp sâu trong anh
em mong anh hãy khóc
để
trên mái tóc đàn ông từng trải của anh, khi đó
em kiêu hãnh trải những bước chạy dài và dịu dàng hát-
bài hát về những ánh nhìn đượm màu trắc ẩn
vỡ òa đôi nét môi thơm
nếu anh là giọt nước mắt-giọt mặn mòi nơi trái tim em
em mong mình không khi nào phải khóc
để ngày ngày
bên khu vườn nhỏ xinh, nơi đóa loa kèn vừa hé nụ
anh vụng về đưa từng nét cọ-
những nét cọ xanh màu kỷ niệm
gom hương sao cất nên một nếp nhà...
còn hôm nay
khi chiếc nhớ ngày một dày thêm
em lại thấy mình đang tan vào hoang mạc
ở đó
xa xa phía môi em
em đang vẽ con lạc đà thương thầm chiếc u quá nhỏ
chẳng đủ để chở những giây phút trở mình
những giây phút trở mình cùng vạt trăng non
Ôi con lạc đà bé bỏng của em!
VTH
bài đăng mới hơn bài đăng cũ hơn
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)